ĐỒNG MỘNG

不 知 椰 树 谁 栽 种 ,

三 五 故 友 叙 童 梦 .

四 月 春 风 柔 似 情 ,

碧 海 云 天 旧 时 容 .

 

海 湾

 

和 童 梦

 

啓 明 精 神 前 人 种 ,

後 代 继 前 梦 .

培 育 宗 旨 两 朝 行 ,

添 新 罗 衣 不 更 容 .

 

弃 民

 

Dừa kia ai kẻ vun trồng,

Dăm ba bạn cũ chuyện vòng tuổi thơ.

Tháng tư, xuân thoảng tình mơ,

Biển xanh, trời rộng giáp liền…  y xưa...

 

Tuyết Sơn Tùng

 

Dừa xanh biếc, ai trồng trông khéo nhẻ;

Dăm đưá cũ chuyện trò thời non trẻ.

Trời xuân mát, gió thoảng ru nhịp bạn,

Xanh lơ biển tiếp mây trời như xưa.

 

Bình Nguyên Thảo

 

Không biết dừa “xiêm” ai khéo trồng,
Vài thằng bạn cũ mộng “niên đồng”;
Gió xuân tưới mát bạn tình cũ,
Mây,  biển xanh màu thuở chơi rong.

 Nam Hàn

 

Dừa kia không biết ai đã trồng,

Năm ba bạn cũ bàn chuyện xưa.

Gió xuân thoang thoảng tình mơ mộng,

Biển trời liền nhau vẫn như xưa…

 

Thẫn Thờ

 

Ai kia xưa đó dựng bóng dừa,

Tao mày vài đưá kể chuyện xưa.

Lưa thưa gió nhắn ru tình bạn,

Biển rộng chân trời vẫn như xưa.

 

Sơn Lâm 57

 

讀童夢有感

 

最近許多朋友返回越南芽莊.有的為了家事. 有的純粹觀光遊玩. 心中勾引起了思鄉之愁. 故鄉一別廾餘年. 未曾能再相見. 童年的碧海藍天. 校園的喜戲遊息. 似乎間童年的點點滴滴. 在童夢的詩裡重溫舊夢.

 

起首作者即以諳喻方式的筆法來寫時光的逝去. 一件曾經發生好久的事.

 

"不知椰樹誰栽種." 椰樹拒然傲立茁壯高大. 多少年栽培的功勞. 多少時光的流逝. 好像人的生命一樣永無休止的流逝. 那童年的夢想. 曾經在那椰樹. 沙灘和碧海青天下發生過. 今能相偕三五好友故地重遊. 乘著故鄉四月溫暖的春风把酒敘童年的夢. 想間椄希望能在故地嗅到,感到,聞到,那童年的影子. 在那空間裏遺留下的痕跡.

 

"三五故友敘舊夢.

 四月春風柔似情,"

 

而全詩的靈魂在於最後一句

 

"碧海雲天舊時容"

 

景物一些如昔.童年己逝不返.觸景生情. 三分惆悵,七分緬懷. 全詩一氣呵成,真情流露, 是一首值得椎薦與校友共享的好詩.

 

棄民

 

不 知 椰 樹 誰 栽 種,

三 五 老 友 敘 童 夢.

四 月 春 風 柔 似 情,

碧 海 雲 天 舊 時 容.

 

海 灣

啟 明 精 神 前 人 種 ,

承 蔭 後 代 繼 前 夢 .

培 育 宗 旨 兩 朝 行 ,

添 新 羅 衣 不 更 容 .

 

棄 民